Từ khi qua nhà ngủ chung với Wakasa thì tôi cảm thấy mối quan giữa mình và hắn ta lại càng khăng khít hơn . Như kiểu mỗi sáng không phải đón tôi đi học thì chính là dẫn đến quán sửa xe của Shinichirou .
Còn anh chủ quán thì thấy chúng tôi dính nhau như keo 502 thì chỉ cười chứ chà nói gì , làm cho Tô Linh nghiêng đầu nghi hoặc không hiểu chuyện gì . Wakasa thì vẫn lười biếng dùng nửa con nhìn đời , bản thân thì dựa đầu vào vai Tô Linh nghỉ ngơi .
" Anh dạo gần đây hay ở đây sửa xe khuya lắm nhỉ ? Bận gì sao ?" Tô Linh ngồi trên ghế tò mò hỏi thăm anh chủ quán .
Shinichirou gật đầu , dạo gần đơn hàng có chút nhiều nên anh phải cặm cụi mà làm bụp mặt không có thời gian thở .
Tô Linh à một tiếng rồi nhìn qua tên kế bên mình lười biếng dựa vào vai kia , người với người sao lại khác quá nhỉ ? Kẻ thì chăm chỉ như con ong , kẻ thì lười chảy thây ra .
Wakasa cảm nhận được ánh mắt kinh bỉ của Tô Linh mà co rút khóe môi , hắn cắn cắn kẹo dùng hết sức nặng cơ thể đè lên nhóc con của mình .
" A! Nặng " Tô Linh dùng tay đỡ lại cái đầu vàng nhạt xù của Wakasa .
Shinichirou nhìn hai con người thân mật phát cơm chó miễn phí cho mình mà nổi gân xanh ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tokyo-revengers-toi-tuong-nhoc-thich-an-khoai-lang/211584/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.