10 năm sau , biệt thự Phong gia , trong một căn phòng trang nhã tươi sáng , tiếng chuông điện thoại không ngừng vang lên , từ trong chăn một cánh tay trắng nõn vươn ra với lấy chiếc điện thoại , vừa bấm nút nghe một giọng nói quen thuộc liền vang lên
– " Bảo bối anh về rồi nè em mau ra sân bay đón anh trai yêu quý của em đi"
– " Anh nào..o…hả anh hai , anh về rồi sao? Em đến liền "
Tình Tuyết đang trong trạng thái mơ màng nghe tin Phong Thần trở về ngay lập tức bật dậy như lò xo vội và kéo ba mẹ cô ra sân bay .
Sân bay quốc tế thành phố H , một người đàn ông cao lớn , mặc một thân quần áo thể thao phong cách bước ra ngũ quan tuấn mĩ khiến nhiều thiếu nữ xung quanh phải nhìn trộm . Bỗng một cô gái vô cùng xinh đẹp nhạy tới ôm chặt lấy soái ca khiến ai nấy đều phải tiếc nuối bỏ đi
– " Hoa đã có chủ không nên tranh giành a"
Lúc này Tình Tuyết còn đang kích động ôm lấy Phong Thần " anh hai em nhớ anh quá anh bảo chỉ đi vài năm vậy mà tận 10 năm mới trở lại "
– " Anh cũng rất nhớ em nhưng anh phải hoàn thành chương trình học thì biết làm sao? "
Thấy hai anh em Tình Tuyết cứ hăng say trò truyện để Phong ba Phong mẹ bị lơ đẹp nãy giờ không khỏi lên tiếng nhắc nhở:
– " Này tiểu tử thúi kia có thấy ta và ba con đang đứng đây không hả không thèm để
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-anh-la-ac-ba-nam-nhan/1157845/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.