Lâm Ân Ân nghe xong thì vui mừng nhướng mày, ôm lấy cánh tay của mẹ Lâm: “Mẹ ơi, mẹ thật là tốt, là mẹ đi tìm dì Tống ạ?”
Nghe nói vậy, mẹ Lâm dịu dàng nở nụ cười nhẹ giọng nói: “Sao mẹ lại không biết con gái của mẹ đang suy nghĩ cái gì, huống hồ gì mẹ của con cũng cảm thấy người đàn ông này không tệ, chỉ là… Đối phương nhìn có vẻ như là không thích đi xem mắt cho lắm, có phải “Mẹ ơi, sẽ không đâu, con đã nghe ngóng rồi, Dạ Âu Thần không có bạn gái, nếu không thì sao dựa vào nhân phẩm của dì Tống lại có thể để anh ấy đi xem mắt được chứ?”
“Nói cũng đúng, chúng ta phải tin tưởng vào nhân phẩm của dì Tống của con”
Sau khi đã sửa soạn xong rồi, Lâm Ân Ân liền đi xuống lầu, lúc nhìn thấy Tống Thiến cô ta liền dịu dàng nở nụ cười: “Cháu chào dì Tống, sao ngày hôm nay dì có thời gian rảnh đến đây vậy ạ?”
Ánh mắt của Tống Thiến rơi ở trên người của Lâm Ân Ân.
Ngày hôm nay cô ta mặc một chiếc áo len màu hồng và cộng thêm một chiếc váy màu hồng bằng lụa mỏng dài qua gối, một mái tóc quăn xinh đẹp quyến rũ xã ngang vai, cô ta cố ý trang điểm nhạt, khuôn mặt trắng noãn trông rất đáng yêu.
Cô gái như thế này, mấy người lớn trong nhà như là Tống Thiến rất thích.
Gia cảnh của nhà họ Lâm cũng thuộc về gia đình không tệ, ba mở công ty, mẹ là bác sĩ trong bệnh viện.
Sống trong một hoàn cảnh tốt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/2526454/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.