"Cám ơn anh!" Ra khỏi phòng cấp cứu, Nhan Như Y cảm thấy vô cùng lúng túng, xấu hổ, muốn tìm một cái lỗ để chui vào.
"Còn đau không?" Hoắc Doãn Văn kéo khuỷu tay cô, vừa kéo vừa tạo khoảng cách gần giữa hai người.
"Đã đỡ hơn nhiều rồi, tôi không sao, anh cũng đừng lo lắng quá!" Nhan Như Y cũng cảm thấy khẩn trương, vội đi nhanh xuống cầu thang, nhưng vì không cẩn thận nên đã bị trượt chân, ngã người về một bên.
Theo bản năng, cô ngã vào trong ngực của Hoắc Doãn Văn và anh cũng vội ôm lấy cô.
"A —— may quá, tiếc là không đếm được ở đây có bao nhiêu bậc thang!" Nhan Như Y thở phào, vừa cười vừa nói, Lúc ngẩng đầu lên, cô vừa đúng lúc đón nhận ánh mắt thâm thúy của Hoắc Doãn Văn.
Bỗng nhiên, gương mặt trở nên ửng hồng, cô vội cúi đầu xuống, nhìn sang chỗ khác.
Trên đường về, Hoắc Doãn Văn dừng xe cạnh một nhà hàng sang trọng.
"Hoắc tổng, có chuyện gì thế? Nếu như anh đang có việc, vậy tôi xuống xe ở đây cũng được!" Như Y cảm thấy ngạc nhiên, hỏi lại Hoắc Doãn Văn.
"Không có chuyện gì, cô cứ ngồi đi!" Hoắc Doãn Văn nhỏ giọng nói.
Trong lúc Như Y nghi ngờ, không hiểu chuyện gì sắp xảy ra thì một cô gái đi đến bên xe của Doãn Văn, trên tay cầm một túi thực phẩm.
Hoắc Doãn Văn nhấn cửa sổ xe!
Phía bên ngoài cửa sổ, cô gái khom người, đưa túi thực phẩm vào bên trong, nói: "Hoắc tổng, thức ăn vẫn còn đang nóng, hy vọng sẽ hợp với khẩu vị của anh!"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-can-ba-xin-anh-dung-yeu-toi/1642344/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.