Thầy giáo Nhan đi ra ngoài liếc mắt nhìn, đúng là trời đất âm âm u u.
Nhan Như Y cầm thìa nhỏ lên, bắt đầu ăn cho xong món canh thịt vị ớt do căn tin trường trung học đệ nhị cấp nấu, mùi vị quen thuộc gợi lên nàng rất nhiều kỷ niệm thời còn đi học."Nôn ——"
Mới ăn được vài hớp, chợt cô ném muỗng xuống bàn, che miệng chạy nhanh vào phòng vệ sinh!
"Nôn. . . . . . Nôn. . . . . . Nôn. . . . . ."
Liên tiếp vài âm thanh nôn mửa trong phòng vệ sinh vang lên!
Nhan Như Y một tay đỡ vách tường, một tay vuốt ngực không ngừng nôn, đem tất cả thức ăn trong dạ dày nôn đến mật xanh mật vàng. Cô thở dốc, kiệt sức nhẹ cử động người.
"Như Y, con làm sao vậy? Như Y?" Cha Nhan gõ cửa!
Nhan Như Y vội vàng lấy nước tẩy sạch vết bẩn trên mặt, mở cửa phòng vệ sinh. Hướng cha cười cười, để cho người khác xem ra cô không có chuyện gì."Cha, con không sao, chắc mấy ngày trước ở bên ngoài có thể ăn phải thức ăn không sạch sẽ rồi!"
"À? Vậy phải đến bệnh viện kiểm tra một chút đấy!" Cha Nhan rất lo lắng nói.
"Con nhớ rồi cha, chiều rảnh rỗi, con sẽ đi!" Nhan Như Y thuận miệng lên tiếng, sau đó ngồi vào trong ghế!
Nhìn thức ăn trên bàn không có chút khẩu vị.
Thầy giáo Nhan buổi chiều còn có lớp, buổi trưa nhất định phải ngủ một giấc."Vậy con cố gắng ăn hết bữa đi, rồi đem dọn dẹp. Cha đi ngủ!"
Nhan Như Y gật đầu một cái."Con
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-can-ba-xin-anh-dung-yeu-toi/416124/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.