Tiểu Ốc cho là cô sẽ bị cởi hết cái áo lót cùng quần lót còn sót lại trên người mình, nhưng không, đột nhiên hắn ta kéo mí mắt của cô xuống, làm cô không nhìn thấy ánh sáng, chỉ cảm giác là tên đàn ông xa lạ trước mắt này áp sát mình quá gần, khiến cô hết sức khó chịu.
Tiểu Ốc thử giật giật mắt để thích ứng hoàn cảnh chung quanh.
Điều cô nhìn thấy là một đôi mắt lạnh lẽo, không có nhiệt độ, làm cho người trấn định như cô cũng không khỏi lạnh run một cái.
Trong mắt tên đàn ông này có sát ý, không lẽ hắn phát hiện cái gì sao? Nếu không cũng sẽ không làm vậy, Tiểu Ốc nghĩ thầm hỏng rồi!
Bất quá cô gặp chiêu phá chiêu, thấy hắn luôn nhìn mình chằm chằm, cô cố làm ra vẻ ung dung nói: “Nhìn tôi làm cái gì? Tôi không phải rất đẹp chứ?"
Mặt hắn không chút thay đổi nhìn Tiểu Ốc, sau đó đột nhiên dùng một tay lau gương mặt của cô, nói: “Ngươi đẹp, mà lá gan cũng rất lớn.
Nếu như không phải là tôi đã thấy cô thì thiếu chút nữa là bị khuôn mặt nhỏ bé Trương Mỹ Lệ của cô lừa rồi."
“Có phải nhớ lộn hay không?" Tiểu Ốc bị hắn nhìn đến nỗi lòng như muốn rơi xuống, nhưng vẫn giả bộ trấn định nói.
Cô tự nhận mình là một người nếu như đã gặp qua thì không thể nào quên, bởi vì khí thế của cô quá mạnh mẽ khiến cho người khác rất khó quên.
Hắn dùng ngón tay thô ráp mơn trớn gò má trắng mịn của cô nói: “Ở Lào, tôi đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-dao-hoa-xin-can-than-co-dau-xa-hoi-den-nuoi-tu-be/20257/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.