Cảnh Hảo Hảo lại gật gật đầu, nói: “Hoàn hảo.”
Mẹ Lương Thần cười “ừ” một tiếng, nói: “Hoàn hảo là tốt rồi.”
“Dì, dì thì sao?”
“Ta cũng tốt.”
Cảnh Hảo Hảo lập tức cũng không biết phải nói cái gì, lại lâm vào trong một mảnh trầm mặc.
Tuy rằng mẹ Lương Thần không có xem tư liệu điều tra Cảnh Hảo Hảo, nhưng sau đó cũng biết, Cảnh Hảo Hảo là bị con mình dùng video giữ lại bên người nó.
Thật ra chuyện kia, thật sự là con bà không đúng, hiện tại gặp mặt Cảnh Hảo Hảo liền nhớ tới chuyện kia, mẹ Lương Thần thật đúng là cảm thấy nét mặt già nua có chút không thể ra ngoài ánh sáng.
Sắc mặt mẹ Lương Thần có chút xấu hổ cười cười, nói với Cảnh Hảo Hảo: “Lúc trước A Thần làm chuyện khốn kiếp đó, thật là hơi quá đáng, dì ở nơi này, nói lời xin lỗi với con.”
Cảnh Hảo Hảo thông minh, cũng biết mẹ Lương Thần chỉ là chuyện Lương Thần bức bách chính mình ở lại bên người của anh. Đáy lòng của cô đã sớm không để ý rồi.
Nhưng đối với một phụ nữ mà nói, đã trải qua chuyện như vậy, mặc dù hiện tại thật sự không để ý, nhưng ai cũng không có khả năng thoải mái nói không sao.
Cho nên, Cảnh Hảo Hảo liền mở miệng nói: “Đó đều là chuyện quá khứ.”
Mẹ Lương Thần lấy không chắc chắn hàm ý trong lời nói này của Cảnh Hảo Hảo, đáy lòng bà hơi có chút rối rắm lên, sẽ không phải là cô gái này còn oán trách chuyện hồ đồ của con mình năm đó chứ.
Aizz, con cái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-doat-tinh-gianh-lai-vo-yeu/561307/chuong-802.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.