Ch́ là, trong chớp mắt khi anh mở cừa pḥng khách sạn kia ra, bước chân của anh khẽ dừng một chút, quay đầu, nh́n thoáng qua người phụ nữ vẫn ngủ say như trước, anh nhíu nhíu mắt, lập tức lấy chi phiều từ trong bóp ra, lưu loát kư một hàng con số, đặt ở trên bàn, liền lấy tay mở cửa, đi khỏi pḥng khách sạn.
....................
Lương Thần là ☆̣ đùa “Không như ư muốn” [2]
Ch́ là, trong chớp mắt khi anh mở cừa pḥng khách sạn kia ra, bước chân của anh khẽ dừng một chút, quay đầu, nh́n thoáng qua người phụ nữ vẫn ngủ say như trước, anh nhíu nhíu mắt, lập tức lấy chi phiều từ trong bóp ra, lưu loát kư một hàng con số, đặt ở trên bàn, liền lấy tay mở cửa, đi khỏi pḥng khách sạn.
Lương Thần là khách quen của khách sạn Tứ Quư, phục vụ biết Lương Thần, nh́n thấy anh từ pḥng đi ra, lập tức đến nhận tiền, cung kính mở miệng, hỏi:“Lương tiên sinh, xin hỏi ngài băng ghi h́nh trong pḥng ngài muốn hủy hay là mang đi?”
Lương Thần thế này mới nhớ tới, khách sạn Tứ Quư có một chuyện đặc sắc, chính là trong pḥng tổng thống có cung cấp băng ghi h́nh, v́ tôn trọng việc riêng tư của khách hàng, thu lại thành một đĩa CD, b́nh thường đều là khách hàng tự ḿnh lấy đi, hoặc là tiêu hủy hoặc là mang đi.
Trước kia vào khách sạn Tứ Quư, cho tới bây giờ đều là một ḿnh anh, anh cũng không phải là cuồng tự kỷ, không cần thiết phải lấy băng ghi h́nh để về nhà xem, cho nên đều trực tiếp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-doat-tinh-gianh-lai-vo-yeu/862710/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.