Editor: May
Lương Thần dừng một chút, liền bất động thanh sắc ngẩng đầu, nhìn Cảnh Hảo Hảo tiếp tục nói: “Bác sĩ nói, hiện tại em tổn thương nguyên khí nặng nề, cần tĩnh dưỡng, cho nên lúc này, em cứ thành thành thật thật nằm ở trên giường đi, nếu thật sự nhàm chán, tôi bảo tất cả người trong biệt thự đều nói chuyện phiếm với em, nếu em cảm thấy người không đủ nhiều, ngày mai tôi liền phân phó quản gia tuyển thêm một đám người hầu, chuyên nói chuyện phiếm với em.”
Lương Thần nói xong, liền đứng lên, tắt đèn lớn trong phòng ngủ, điều chỉnh ánh sáng đèn ngủ một chút, nói: “Thời gian cũng không còn sớm, vừa tỉnh lại cũng đừng nghĩ loạn thất bát tao nhiều lắm, sớm nghỉ ngơi một chút, tôi đi ra ngoài nhận điện thoại.”
......
Lương Thần cầm di động, trực tiếp đi xuống lầu, lúc ra khỏi biệt thự, Lương Thần nghĩ đến Cảnh Hảo Hảo vừa mới tỉnh lại, liền có chút lo lắng xoay người, nói với một người hầu đứng ở cửa: “Đi, đi lên lầu đi.”
“Vâng, Thần thiếu gia.”
Lương Thần không có nói chuyện, trực tiếp mang dép đẩy cửa ra, liền đi ra ngoài.
Anh mở bước chân lười biếng đi đến bên cạnh hồ bơi, ngồi ở trên ghế nằm, mới tiếp cú điện thoại thứ hai Thẩm Lương Niên gọi tới.
“A Thần, chuyện nơi đó cậu xử lý xong chưa?”
Lương Thần ngẩng đầu, liếc mắt nhìn cửa sổ phòng ngủ chính tầng hai một cái, ánh sáng bên trong nhàn nhạt, mới nói với Thẩm Lương Niên trong điện thoại: “Xử lý xong rồi, thế nào? Sao muộn như vậy lại gọi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-doat-tinh-gianh-lai-vo-yeu/862993/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.