Editor: May
Buổi sáng cũng không có chương trình ti vi nào có thể xem, đại đa số đều là quảng cáo và tin tức, Cảnh Hảo Hảo cầm điều khiển từ xa, không ngừng đổi đài, nhìn giống cưỡi ngựa xem hoa.
Cảnh Hảo Hảo đổi đổi đài, đột nhiên ngón tay dừng một chút, vội vàng quay trở về đài lúc trước, cô bấm ngược về vài cái, liền dừng một chút, vẫn liên tục nhấn phím lui về bảy tám lần, Cảnh Hảo Hảo liền thấy được mặt Thẩm Lương Niên ở trong kênh tài chính và kinh tế của thành phố Giang Sơn.
Đã sắp hơn một tháng cô không nhìn thấy anh, hiện tại chợt nhìn thấy bóng dáng anh ở trong TV, Cảnh Hảo Hảo mới phát hiện, chính mình lại có thể nhớ nhung anh đến như vậy.
Cả người cô giống như đều cứng ngắc, ngây ngốc nhìn chằm chằm Thẩm Lương Niên trong màn hình ti vi, thậm chí bên tai không nghe vào âm thanh gì, cũng không biết bên trong đang nói cái gì.
Trạng thái Thẩm Lương Niên thoạt nhìn không tốt lắm, quần áo hơi có chút xốc xếch, mặt đối diện với rất nhiều microphone giơ lên, gặp nguy không loạn nói chuyện.
Cảnh Hảo Hảo sửng sốt hơn nửa ngày, mới nhẹ nhàng mở trừng hai mắt, phát hiện trên mặt mình có chút ướt, cô nâng tay lên, sờ sờ mặt, đụng đến một mảnh nước mắt, xoay người, vội vàng rút khăn giây từ một bên lau lau hai gò má của mình, chợt nghe trong TV truyền đến một đạo giọng nữ: “Thẩm tổng, mức vay lần này của công ty Thiên Vinh rất lớn, chậm chạp một tháng đều không chưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-doat-tinh-gianh-lai-vo-yeu/863003/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.