Editor: May
Giọng nói của Thẩm Lương Niên trở nên có chút suy yếu.
Đáy lòng Cảnh Hảo Hảo không tự chủ bắt đầu lo lắng lên, anh xuất huyết dạ dày, không phải đang nằm viện ư? Sao vừa tỉnh lại, liền chạy đến nơi này?
“Hảo Hảo, anh chờ em, nếu em không ra anh vẫn chờ em.”
Cảnh Hảo Hảo cảm giác tim của mình, truyền đến một đạo lo lắng đau đớn, cô sợ Thẩm Lương Niên thật sự cứ chờ đợi như vậy, cho nên nhẹ nhàng nói: “Lương Niên, bây giờ anh trở về bệnh viện đi, thân thể không tốt, đừng ra ngoài đi loạn.”
“Hảo Hảo, anh muốn gặp em.” Thẩm Lương Niên chỉ kiên trì với ý nghĩ của mình.
“Lương Niên, em không ở nhà, em ở bên ngoài, em có việc, qua một thời gian rồi nói sau, được không......”
“Cảnh Hảo Hảo, rốt cuộc em muốn gạt anh tới khi nào?” Thẩm Lương Niên đột nhiên liền lớn tiếng hô một câu, cắt đứt lời nói của Cảnh Hảo Hảo. Anh tức giận, thở hổn hển, nói: “Hảo Hảo, trước đó em nói với anh, nói tâm tình em không tốt, em đi ra ngoài, thật ra lúc đó em đã gạt anh, hiện tại em còn gạt anh.”
Thẩm Lương Niên dừng một chút, cách điện thoại, Cảnh Hảo Hảo nghe được anh hít sâu một hơi: “Hảo Hảo, anh ở ngoài cửa biệt thự Lương Thần.”
Cảnh Hảo Hảo nghe thế, sợ tới mức suýt nữa làm rơi điện thoại xuống đất.
Cô biết, Lương Niên biết cô theo Lương Thần, nhưng khi anh cứ như vậy đi tới cửa nhà Lương Thần, chuẩn bị chính mắt thấy cô đi ra từ bên trong, đáy lòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-doat-tinh-gianh-lai-vo-yeu/863398/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.