“Dựa vào......” Từ Dung bị Lương Thần đả kích cúi đầu phun ra một câu, sau đó mở miệng nói: “A Thần, sao cậu không nói cho mẹ cậu biết chuyện Cảnh Hảo Hảo? Chẳng lẽ cậu cũng chỉ là thuần túy chơi một chút? Cô gái kia gặp gỡ Lương Niên đã đủ đáng thương, hiện tại cậu còn như vậy.”
“Cảnh Hảo Hảo cũng không phải động vật trong vườn bách thú, không cần bị bọn họ lần lượt đến vây xem một lần.”
......
Lương Thần trở lại biệt thự giữa sườn núi đã sắp là hai giờ nửa đêm, toàn bộ biệt thự yên tĩnh lợi hại, anh lên lầu, trực tiếp đưa thuốc mỡ cho thím Lâm, sau đó tự mình vào phòng tắm tắm rửa.
Lúc đi ra, thím Lâm đã rời đi, phòng ngủ có vẻ càng tĩnh lặng.
Lương Thần lau khô tóc, lên giường, nằm ở bên người Cảnh Hảo Hảo, bất tri bất giác liền nghĩ đến câu nói Từ Dung vừa hỏi mình kia.
Sao cậu không nói cho mẹ cậu biết chuyện của Cảnh Hảo Hảo?
Thật ra không phải không nói, mà là tôn trọng.
Đời này của anh, nếu thật sự quyết định giới thiệu một người phụ nữ cho người trong nhà biết, như vậy người phụ nữ kia, nhất định là người đời này anh muốn kết hôn .
Dựa theo câu quảng cáo vào lễ tình nhân thất tịch lần trước, anh chính là yêu Cảnh Hảo Hảo, anh không có kinh nghiệm, không thể đặc biệt xác định anh chính là yêu Cảnh Hảo Hảo .
Huống chi, hiện tại Cảnh Hảo Hảo cũng sẽ không gả cho anh......
Lương Thần quay đầu, nhìn về phía Cảnh Hảo Hảo, cô ngủ có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-doat-tinh-gianh-lai-vo-yeu/863458/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.