Editor: May
“Kiều tiểu thư, Kiều tiểu thư......” Y tá lo lắng tiến lên, còn chưa có vươn tay nâng Kiều Ôn Noãn dậy, liền nhìn thấy trên quần ngủ cô ta, có vết máu lớn chảy ra, trong chốc lát liền nhuộm quần áo thành màu máu.
“Kiều tiểu thư, cô làm sao vậy?”
Kiều Ôn Noãn như là không nghe được tiếng kinh hô của y tá, chỉ gắt gao ấn bụng của mình, trên mặt không có huyết sắc gì bởi vì thống khổ mà trở nên có chút vặn vẹo, miệng của cô chỉ phát ra âm điệu đứt quãng “Đau, đau......”.
Rốt cuộc y tá từng gặp qua loại tình huống khẩn cấp này, tuy rằng trong nháy mắt bị dọa đến thất kinh, nhưng rất nhanh liền phản ứng kịp, xoay người đi đến trước giường bệnh, nhấn chuông. gọi cấp cứu khẩn cấp
“Kiều tiểu thư, cô trước nhẫn nại một chút, bác sĩ lập tức sẽ tới đây.”
Mặt Kiều Ôn Noãn tái nhợt, miễn cưỡng gật gật, còn chưa mở miệng nói chuyện, cả người liền lâm vào bên trong hôn mê.
......
Lương Thần vừa xuống máy bay, liền ngựa không ngừng vó tự mình lái xe, chạy từ sân bay thành phố Giang Sơn tới cục cảnh sát đường Học Viện.
Dọc theo đường đi, tăng tốc vượt không biết bao nhiêu đèn đỏ, cuối cùng liền phanh khẩn cấp lại, dừng ở cửa chính cục cảnh sát.
Lương Thần trực tiếp ném lại một câu với trợ lý ngồi ở ghế cạnh tài xế, bởi vì anh tăng tốc độ mà có chút kinh hồn chưa định: “Lát nữa anh tìm chỗ đậu xe.”
Liền trực tiếp đẩy cửa xe ra, xuống xe, sải bước đi về phía
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-doat-tinh-gianh-lai-vo-yeu/863642/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.