Editor: May
Lương Thần nói rất đúng, từ đầu đến cuối, người thật sự có lỗi với Cảnh Hảo Hảo, chính là anh.
Nếu không có anh, Cảnh Hảo Hảo sẽ không bỏ học vào lúc sơ trung, buông tha cuộc sống đơn giản mà cô gái mười bốn tuổi phải trôi qua, đi vào chảo nhuộm lớn xã hội này.
Nếu không có anh, bộ dạng Cảnh Hảo Hảo xinh đẹp như vậy, có lẽ ở vòng giải trí lý, chắc chắn chắn được người có tiền có nhà nâng ở trong lòng bàn tay nuông chiều.
Nếu không có anh, Cảnh Hảo Hảo sẽ không gặp phải nhiều phiền toái và thương tổn như vậy, chính anh trong khoảng thời gian ngắn, không có giữ chặt thân thể của chính mình, giống như vạn vạn đàn ông trong thế giới, làm ra chuyện thân thể chệch quỹ đạo, sau đó để cho người khác có cơ hội có thể thương tổn cô.
Rõ ràng Lương Thần là người đoạt đi vị hôn thê của anh, anh ta và anh đối diện nhau, người đúng lý hợp tình hẳn là anh.
Cố tình, cuối cùng, người không nên đúng lý hợp tình lại khí thế mười phần, người nên đúng lý hợp tình lại không đủ khí thế.
Có đôi khi, đời người chính là châm chọc và buồn cười như vậy.
Thẩm Lương Niên cảm thấy chính mình nên khóc, nhưng anh lại hút thuốc nở nụ cười, xuyên thấu qua kính chiếu hậu, anh có thể tinh tường nhìn thấy, trên mặt máu ứ đọng phủ đầy máu tươi của mình, mơ hồ lộ ra một tầng ý khóc.
......
Đột nhiên, cửa bị đẩy ra, Cảnh Hảo Hảo ngẩng đầu, liền nhìn thấy hai người mặc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-doat-tinh-gianh-lai-vo-yeu/863648/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.