Editor: May
Cảnh Hảo Hảo nhìn chằm chằm ảnh chụp to nhỏ kia, mấp máy môi, ngồi xổm người xuống, nhặt từng ảnh chụp kia lên, xé toàn bộ thành những mảnhnhor, sau đó nhét vào trong một túi rác lớn, liền kéo ra khỏi nhà trọ.
Cảnh Hảo Hảo vẫn nghĩ đến, chính mình không bỏ Thẩm Lương Niên xuống được, cho dù là Lương Thần bức bách cô ở lại bên người anh, cô và Thẩm Lương Niên chia tay, cô cũng vẫn cho là tâm của mình đặt ở trên người Thẩm Lương Niên.
Nhưng khi cô ngồi xổm người xuống, xé nhỏ ảnh chụp ghi lại từng chút từng chút đã qua của cô và Thẩm Lương Niên, cô lại cảm thấy không có gì lớn.
Cũ không đi, mới không đến.
Người một khi nghĩ thoáng, tâm tình sẽ trở nên đặc biệt tốt, chỉ là lúc Cảnh Hảo Hảo tâm tình tốt kéo túi rác lớn đi ra cửa nhà trọ, lại nhìn thấy Thẩm Lương Niên đứng cúi đầu hút thuốc ở cách đó không xa, tâm tình thật vất vả mới hòa hoãn của cô, trong nháy mắt trở nên phá thành những mảnh nhỏ.
Cô không nghĩ tới, chính mình trở về nhà trọ xử lý một vài thứ cuối cùng, lại có thể gặp mặt Thẩm Lương Niên.
“Hảo Hảo?” Thẩm Lương Niên cách đó không xa như là luôn đang chờ cô, nhìn thấy cô đi ra, liền đứng thẳng thân mình, bóp tắt thuốc, lên tiếng hô một câu tên của cô.
Cảnh Hảo Hảo thu liễm cảm xúc một chút, làm bộ như không có nghe thấy giọng nói của Thẩm Lương Niên, trực tiếp kéo túi rác có chút nặng, đi đến thùng rác một bên.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-doat-tinh-gianh-lai-vo-yeu/863954/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.