Editor: May
Lương Thần không rõ ý tứ của Cảnh Hảo Hảo, nhưng vẫn ngoan ngoãn đưa điện thoại di động lên, sau khi Cảnh Hảo Hảo nhận lấy, nhấn mở tin nhắn của Lương Thần, liên tục gửi mười tin nhắn thật xin lỗi cho di động của mình, lúc này mới đặt điện thoại di động đặt ở trong lòng bàn tay Lương Thần, cười dài mở miệng, nói: “Nhìn trên phân thượng anh có thành ý gửi ra nhiều tin nhắn giải thích như vậy, em miễn cưỡng tha thứ cho anh.”
Lương Thần bị hành động như vậy của Cảnh Hảo Hảo, chọc cho mỉm cười, nâng tay lên, xoa xoa tóc dài của cô, nói: “Hảo Hảo, em đây gọi là lừa mình dối người.”
Cảnh Hảo Hảo chu chu miệng, không nói gì, nắm tay Lương Thần, một đường đi về phía trước.
Tiệm lẩu Lương Thần chọn, cách nơi lần trước Cảnh Hảo Hảo xem xong concert đi ăn khuya đặc biệt gần.
Cô lôi kéo Lương Thần đi lung tung tới, sau đó bước đi dưới cầu vượt mà Lương Thần đã cõng cô đi vào đêm kia.
Bởi vì là lễ Giáng Sinh, những cửa hàng bán nhẫn kim cương kia còn chưa có đóng cửa.
Cảnh Hảo Hảo nắm tay Lương Thần bước trên cầu vượt, ở đủ loại đèn nê ông nhẫn kim cương chiếu xuống chung quanh, cô nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt tuấn tú mà lại cao nhã của người đàn ông, cô trừng mắt nhìn, sau đó liền nhẹ nhàng mở miệng:“Lương Thần?”
Lương Thần thả chậm bước chân một chút, “hửm?” một tiếng rất nhẹ.
Cảnh Hảo Hảo không nói gì, cầm lấy lòng bàn tay hơi che kín một ít mồ hôi của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-doat-tinh-gianh-lai-vo-yeu/864780/chuong-680.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.