Lương Thần chợt hoàn hồn, nhìn thấy trên da thịt trắng nõn của Cảnh Hảo Hảo, bị chính mình nắm ra năm dấu tay đỏ tươi, đáy mắt anh thoáng hiện lên một tầng xin lỗi, liền lập tức mở miệng, giải thích.
Đáy mắt Cảnh Hảo Hảo, mang theo đau đớn dẫn đến một tầng sương mù, thở phì phì nhìn Lương Thần không có lên tiếng.
Lương Thần cúi đầu, hôn bả vai của cô: “Anh không phải cố ý.”
Cảnh Hảo Hảo vẫn không nói gì, tức giận lật người, đưa lưng về phía Lương Thần.
Lương Thần nhìn bóng dáng của cô, một lát sau, lại dán lên, mở miệng, hô một tiếng: “Hảo Hảo.”
Một giây trước còn đang ngọt ngào cọ sát lẫn nhau, một giây sau anh liền dùng sức làm đau cô như vậy, Cảnh Hảo Hảo là thật sự cảm thấy chính mình rất ủy khuất, cho nên đưa lưng về phía Lương Thần, vẫn buồn không hé răng như cũ.
Lương Thần cũng không có bởi vì cô trầm mặc mà trầm mặc, giọng nói mang theo một cỗ thấp thuần, ở bên tai Cảnh Hảo Hảo, tiếp tục chậm rãi vang lên: “Anh có thể hỏi em một vấn đề không?”
Đáy lòng Cảnh Hảo Hảo tò mò đến tột cùng anh muốn hỏi cái gì, nhưng nghĩ đến bả vai mình bị anh nắm đau, vẫn giả bộ một bộ dáng thờ ơ.
Lương Thần nâng tay lên, vuốt vuốt tóc dài của Cảnh Hảo Hảo, động tác ôn nhu mà thâm tình: “Vì sao em muốn mở miệng nói với anh, muốn làm bạn gái của anh ở trên cầu vượt kia?”
Cảnh Hảo Hảo thật là thực ưu ái cho cái kia địa phương, nhưng là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-doat-tinh-gianh-lai-vo-yeu/864785/chuong-682.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.