Trong lòng mang theo bất an mà bước đi, Tường Vi ôm Tiểu Khả Liên trở về căn nhà gỗ nhỏ.
“Tiểu Khả Liên, về đến nhà rồi, vừa rồi mày cũng sợ lắm phải không?”
Tường Vi một bên ôm lấy Tiểu Khả Liên, một bên đẩy cửa nhà gỗ – –
“Đã chịu trở lại?”
Bỗng dưng, một tiếng chất vẫn lạnh lẽo vang lên, ngọn đèn bên trong nhà gỗ lờ mờ bỗng sáng lên! Là Mai Linh.
“Ách? Mai Linh, sao cô lại tới đây?”
Tường Vi kinh ngạc mà nhìn Mai Linh đang ngồi trên giưỡng gỗ nhỏ của cô, sự thật là rất ít người tới đây, cô nghĩ là Mai Linh cả đời cũng sẽ không bước vào nơi tồi tàn vừa cũ nát như này.
“Tôi mói là người phải hỏi đấy! Cô vậy mà đến tận bây giờ mới trở về! Nói, cả ngày cô đi đâu?” Mai Linh nhíu mày, tức giận hỏi.
“Tôi... Tôi nhặt được một con chó nhỏ bị thương, cô xem, nó tên là Tiểu Khả Liên.” Tường Vi trong tiềm thứ không muốn Mai Linh biết chuyện cô còn gặp tiên sinh, vội vàng đặt Tiểu Khả Liên trong ngực lên ghế, thử thu hút sự chú ý của Mai Linh.
Mai Linh khinh thường mà bĩu môi: “Chó gì mà gầy vậy, xấu chết!”
Tường Vi khẽ cười yếu ớt, chỉ có điều bị mái tóc che đi, có cho Mai Linh không để ý đến nét mặt cô, thậm chí là khuôn mặt! Trong quan niệm của Mai Linh, Hắc Tường Vi chính là loại người xấu đến mức không thể gặp người khác!
“Đúng rồi, có đuổi theo được Mễ Tư Kỳ không? Khi đó cô ấy vội vã ra ngoài như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-doc-ac-tuyet-tinh/474734/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.