"Tiên sinh, Tường Vi nóng sốt rồi."
Bác Ân nặng nề nói, âm thanh vang lên trong phòng ngủ.
Nơi này, là nơi riêng tư của tiên sinh, nếu như không có ân chuẩn đặc biệt, bất luận người nào cũng không được tiến vào.
Mà lần này, nguyên nhân bác Ân bị gọi đến đây, là vì Tường Vi!
"Chữa khỏi cho tôi!"
Hắc Diêm Tước ngồi ở trên ghế sô pha, sắc mặt có chút nặng nề, ngậm lấy điếu thuốc, hít một hơi thật sâu.
Không nhịn được mà thở dài một tiếng, bác Ân nhún nhường gật đầu một cái với Hắc Diêm Tước,"Được, nhưng tiên sinh, thân thể Tường Vi rất yếu, một năm qua, vết thương lớn nhỏ trên người Tường Vi vẫn còn, và không ngừng tăng"
"Im miệng!"
Hắc Diêm tước quát một tiếng, bác Ân lập tức không dám lên tiếng, từ trong hòm thuốc rút ra một ống chích, đem thuốc hạ sốt rót vào, sau đó, lặng lẽ tiêm cho Tường Vi.
Giờ phút này, Tường Vi đang bất tỉnh nằm ở trên chiếc giường lớn màu đen của tiên sinh, dung nhan xinh đẹp bởi vì màu đen mà được tôn lên, càng có vẻ tái nhợt, mảnh mai! Gương mặt này của Tường Vi, bác Ân đã xem qua, vô luận là xinh đẹp hoặc là xấu xí, cô đều là đứa bé thiện lương, yếu ớt, làm người khác nhịn không được mà thương yêu.
Bất đắc dĩ, cô trêu chọc tiên sinh, dung nhan này, quá xinh đẹp, quá kiều diễm, không cẩn thận liền rước họa vào thân.
"Tôi biết rõ ông định nói cái gì, nhưng đây là chuyện của tôi và cô ta, bác Ân, tôi khuyên ông đừng lo lắng, ông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-doc-ac-tuyet-tinh/474847/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.