Tường Vi vẫn còn sợ sệt, cô không xác định tiên sinh sẽ vì chuyện này mà trừng phạt cô hay không.
Hắc Diêm Tước quay đầu, con ngươi bén nhọn liếc nhìn cô, quay lại nhìn đường xá, trầm mặc thật lâu,hắn không nói gì, chỉ căng thẳng trên mặt, mơ hồ có gân xanh hiện lên.
Đột nhiên, điện thoại di động của hắn vang lên.
"Này, tiên sinh, tôi đã làm xong chuyện ngài giao. Hiện tại Mễ Tư Dương không thể bảo lãnh, đợi sáng sớm ngày mai tôi sẽ kiện hắn ra tòa án." Đầu dây bên kia là luật sư được Hắc Diêm Tước phái đi.
"Người bên kia đều an bài tốt rồi?" Hắc Diêm Tước trầm giọng hỏi.
"Đúng, suốt đêm nay tôi cũng đuổi ra ngoài, trị tội của hắn cũng không khó."
Lông mày Hắc Diêm Tước khẽ nhếch,"Ngồi bao lâu?"
"Ngồi tù sao? Nhìn tình huống có vẻ nghiêm trọng hay không đã."
"Như vậy. . . . . ." Hắn dừng một chút, trong tròng mắt như ánh sao lại đen như mực thoáng qua một tia tàn nhẫn,giọng nói như từ trong kẽ răng nặn ra, “Dùng biện pháp gì cũng được, càng lâu càng tốt!"
". . . . . . Dạ, tiên sinh!"Chợt luật sư cảm thấy cái trán toát ra mồ hôi lạnh, đắc tội người của tiên sinh, hậu quả thật là không tưởng tượng nổi.
Hắc Diêm Tước cúp điện thoại, tiếp tục trầm mặc lái xe.
Tường Vi không hiểu tiên sinh nói những gì, nhưng nhận thấy được, tiên sinh không vui, chuyện ở đồn cảnh sát lần này, có lẽ cô nên giải thích rõ với hắn, chỉ là không muốn hắn hiểu lầm cô.
"Cái đó. . .
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-doc-ac-tuyet-tinh/474924/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.