"Phụ nữ, ngàn vạn lần đừng cố gắng chọc giận tôi……...tôi sẽ cho Mạn Đà La cô phải trả giá cao!"
Hắn nói một câu hai nghĩa, ánh mắt bí ẩn mà lạnh lùng xẹt qua một tia tàn nhẫn, lần này cô đã đụng đến quá nhiều điều kiêng kỵ của hắn, hắn cố ý sắp xếp việc không nghĩ tới được, mà trước tiên, hắn phải trừng phạt người phụ nữ cả gan làm loạn này thật tốt!
"Ngài. . . . . . Buông tôi ra. . . . . ."
Tường Vi kinh hãi trước sự tàn ác của hắn, sớm biết người đàn ông này không bỏ qua dễ dàng như vậy!
Khi hắn đột nhiên xuất hiện ở Lễ Chúc Mừng, cô nên biết hắn không phải tới chúc mừng, nhưng tại sao hắn không đi Paris?
"Thả cô ra? Không được, tiểu thư Mạn Đà La thân ái, lần trước không trói cô lại, có thể để cho cô chạy thoát thật nhiều ngày ! Lần này. . . . . . Tôi muốn trói cô lại!"
Tròng mắt đen của hắn nhấp nháy, như nghiêm túc lại như vui đùa, nói xong, ôm cô tới một căn phòng.
"Ngài…...."
Tường Vi hoảng sợ nhìn bộ dáng hắn ra vào tự nhiên, cảm giác có gan bị hạ xuống !
Hắc Diêm Tước nhìn ra nghi ngờ của cô: "Tôi nói rồi, khách sạn này là của tôi! Cho nên. . . . . . Tiểu thư Mạn Đà La thân ái, hoan nghênh vào khách sạn Hoàng Đình, tuyệt đối sẽ mang lại cho cô một đêm tốt đẹp!"
Hắn cười lạnh, ôm cô tiến vào phòng, sau đó "Ầm" một tiếng, cửa phòng bị đóng!
"Không. . . . . ."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-doc-ac-tuyet-tinh/474977/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.