Tô Ảnh sửng sốt hỏi ngược lại: "Mẹ sao vậy??"
Tô Như Quân ở đầu điện thoại bên kia đã ổn định lại, Tô Như Quân lộ ra vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc: "Tiểu Ảnh, con nói thật với mẹ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Tô Ảnh thấy biểu tình nghiêm túc của mẹ, biết chắc là có chuyện gì xảy ra, vì vậy cô không dám giấu giếm, kể lại chuyện Mao Vũ Phỉ khiêu khích mình thế nào, mình ứng chiến ra sao cho Tô Như Quân.
Sau khi nói xong, Tô Như Quân lại thở dài: "Số mệnh! Đây cũng là số mệnh! Mẹ cứ nghĩ là đời này có thể tránh thoát được, không ngờ là đi một vòng lớn, vẫn trở về điểm xuất phát. Đều là do lỗi của mẹ, tất cả đều là do lỗi của mẹ. Mẹ không nên dạy con nấu nướng, mẹ không nên để con ra ngoài! Thế giới này rộng lớn như vậy, lại vẫn có thể gặp được. Mẹ còn có thể nói được gì?"
"Mẹ đang nói gì đấy?" Tô Ảnh không hiểu gì nhìn Tô Như Quân: "Có phải mẹ đã giấu con chuyện gì không?"
Tô Như Quân mệt mỏi lắc đầu, nói: "Không có gì. Tiểu Ảnh, hứa với mẹ. Từ nay về sau, đừng tiếp xúc với cả nhà Mao Vũ Phỉ nữa, có thể tránh thì tránh, không thể tránh thì từ chức về nhà đi! Con thiếu tiền, mẹ và con sẽ cùng đi làm kiếm tiền!"
Tô Ảnh lập tức ý thức được là đã xảy ra vấn đề, cô nghiêm nghị nói: "Mẹ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Mẹ không nói cho con biết, mẹ không sợ con lại phạm phải sai lầm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-kieu-ngao-yeu-thuong-vo/1887565/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.