Phó tổng, gia đình của anh rất mỹ mãn, đầy đủ trưởng bối, vì sao còn muốn tranh giành tình yêu của mẹ với tôi vậy!
Nhưng mà, Phó Thịnh quá giỏi nói chuyện, dỗ Tô Như Quân trực tiếp không để ý đến con gái ruột nhắc nhở.
Một người đàn ông có dáng dấp điển trai lại biết nói chuyện, hơn nữa còn là lãnh đạo trực tiếp của khuê nữ, tuyệt đối không tệ! Nhìn kiểu gì cũng thấy thuận mắt!
Đang trò chuyện vui vẻ, lúc này Tô Như Quân đứng lên, nói: "Hai đứa cứ nói chuyện đi, cô đi làm thêm mấy món cho cháu, đảm bảo cháu chưa từng ăn bao giờ đâu!"
Nói xong, Tô Như Quân vui vẻ đi vào phòng bếp bận rộn.
Dì đi vào phòng bếp giúp đỡ Tô Như Quân, cho nên toàn bộ phòng khách chỉ còn lại hai người Phó Thịnh và Tô Ảnh.
Tô Ảnh sâu xa nhìn Phó Thịnh: "Phó tổng, anh đang trả thù sao?"
Người lớn không ở đây, Phó Thịnh liền khôi phục bản chất kiêu ngạo, chân dài duỗi ra, thoải mái dựa vào ghế sô pha, ngón tay chỉ vào khuôn mặt của Tô Ảnh, tức giận nói: "Cô thân là trợ lý sinh hoạt, đi ra ngoài không biết trở về, cô còn không biết xấu hổ mà hỏi tôi à?"
Tô Ảnh giải thích: "Tôi đã xin nghỉ với anh rồi!"
"Vậy thì sao?" Phó Thịnh bày tỏ bản thiếu không nghe lọt bất kỳ lời giải thích nào! Dù sao cô không chăm sóc bản thiếu là không thể!
Phó Thịnh dựa lưng vào ghế sô pha, nhẹ nhàng mở miệng nói: "Bản thiếu đi ra ngoài, trợ lý mang theo bên người xưa nay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-kieu-ngao-yeu-thuong-vo/1887844/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.