Phó Thịnh vốn dĩ muốn nói không sao nhưng lời đến bên miệng lại biến thành: “Tôi là sợ cô làm tôi mất mặt mà thôi.”
Tô Ảnh nhẹ nhàng nở nụ cười.
Đúng thế, đây mới là Phó Thịnh.
Sao anh thế thật sự quan tâm cô đây?
Chẳng qua là vì cô thân là trợ lý sinh hoạt Tô Ảnh của anh ta, nếu cô gây ra gièm pha như vậy làm một người chủ, anh ta cũng sẽ dây một thân bùn tanh.
Nhìn biểu tình như hiểu được của Tô Ảnh, Phó Thịnh cảm thấy trong lòng có chút vô lực.
Rõ ràng anh không muốn nói vậy nhưng lời nói ra lại biến thành như vậy, anh cảm thấy bực bội vô cùng.
Đàn bà thật là phiền toái.
Ngay lúc này, di động của Phó Thịnh vang lên, anh cầm ra nhìn xem thì thấy là Ngu Đình Huyên nhắn tới: “Tôi giúp anh như vậy, anh không mời tôi ăn cơm sao?”
Phó Thịnh cất điện thoại nói với Tô Ảnh: “Tôi còn có chuyện, cô gọi xe về đi.”
Tô Ảnh giật mình, lập tức trả lời: “Vâng, Phó tổng.”
Tô Ảnh nhanh chóng xuống xe, không chờ cô quay đầu lại thì chiếc xe như mũi tên lao ra khỏi cung tên, vèo một cái, không thấy bóng dáng đâu.
Ánh mắt Tô Ảnh thoáng hiện lên sự buồn bã.
Quả nhiên, Phó Thịnh chỉ bởi vì lo lắng cô làm anh ta mất mặt cho nên mới xuất hiện.
Anh ta sẽ không vì quan tâm cô mà xuất hiện.
Tô Ảnh bị suy nghĩ này làm cho hoảng sợ.
Cô lập tức ôm ngực, không ngừng tự trách: “Trời ạ, sao mình lại có suy nghĩ như vậy cơ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-kieu-ngao-yeu-thuong-vo/1887901/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.