“Gặp mặt lại nói.” Phó Thịnh nhanh chóng tắt điện thoại.
Tô Ảnh nhanh chóng gửi vị trí của mình cho Phó Thịnh.
30ph sau, Phó Thịnh tự mình lái xe tới đón cô, chiếc xe lao nhanh mà đi.
Tô Ảnh nhìn ánh mắt lạnh lùng của Phó Thịnh, trong lòng bắt đầu bồn chồn: Không phải anh ta trách tội mình không kịp trở về chuẩn bị bữa tối cho anh ta đấy chứ?
Không đợi Tô Ảnh cân nhắc xong suy nghĩ thì Phó Thịnh từ từ mở miệng: “Mẫn Chỉ uống say, hiện tại đang ở bên ngoài vừa khóc vừa ầm ĩ, không ăn ngăn được. Lần này em ấy ra ngoài không mang theo người hầu, cho nên cô qua đó giúp cô ấy thay quần áo.”
Cuối cùng, Phó Thịnh lại bổ sung một câu: “Những người khác thô tay thô chân làm không tốt.”
Tô Ảnh nghe được Phó Thịnh nói như vậy, đáy lòng thở phào nhẹ nhõm.
Còn may, may mà không phải là giận mình.
Vậy anh ta tức giận ai đây?
Tô Ảnh thật cẩn thận hỏi: “Vì sao Mẫn nhị tiểu thư lại uống nhiều như vậy?”
“Còn không phải bởi vì Yến Hành?” Phó Thịnh nhíu mày trả lời: “Tên tiểu tử Yến Hành này thật là càng ngày càng không đáng tin cậy. Mẫn Chỉ chính mắt thấy cậu ta mang theo một người mẫu vào khách sạn hồi lâu vẫn chưa ra ngoài, Mẫn Chỉ tức giận nên đi uống rượu giải buồn.”
Một lúc lâu sau Tô Ảnh vẫn chỉ biết nhìn Phó Thịnh.
Cô đã hiểu vì sao Phó Thịnh bảo cô qua đó.
Lần trước Phó Thịnh đã từng nói qua Mẫn Chỉ từng giúp cô, hiển nhiên cô hợp mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-kieu-ngao-yeu-thuong-vo/1887921/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.