Cô gái kia dịu dàng cười nói: “Cô gái xinh đẹp như vậy sao có thể rơi vào cảnh chật vật đây? Huống hồ tôi tin tưởng người Phó Thịnh mang tới tuyệt đối không nông cạn như vậy.”
Tô Ảnh cúi đầu nói: “Cảm ơn cô đã tin tưởng tôi.”
“Trước giờ tôi chưa từng thấy Phó Thịnh mang cô gái nào ra ngoài, cô là người đầu tiên, nói như vậy cô rất đặc biệt. Nếu đặc biệt thì sao có thể làm loại con gái như vậy được chứ?” Cô gái kia cười giới thiệu bản thân: “Tôi tên là Mẫn Chỉ, chỉ trong Lan Chỉ, đứng hàng thứ hai ở Mẫn gia.”
“Thì ra là Mẫn nhị tiểu thư, thất kính rồi.” Tô Ảnh nhanh chóng nói: “Hôm nay thật sự cảm ơn cô.”
Mẫn Chỉ chỉ mỉm cười lắc đầu mà không nói gì.
Lúc này ngoài cửa có người gõ cửa tiền vào: “Tiểu Chỉ.”
Tô Ảnh cùng Mẫn Chỉ cùng nhau ngẩng đầu, Phó Thịnh và Sầm Yến Hành cùng nhau đi vào.
Mẫn Chỉ lập tức đứng lên, ánh mắt bình tĩnh dừng ở trên người Sầm Yến Hành: “Yến Hành? Như thế nào, không yên tâm hả?”
Sầm Yến Hành cười ha ha, giơ tay vỗ vỗ bả vai Mẫn Chỉ nói: “Có em ở đây còn có cái gì không yên tâm chứ?”
Phó Thịnh đen mặt nhìn Tô Ảnh, không nói một lời.
Tô Ảnh cũng đứng thẳng thân thể: “Thực xin lỗi, Phó tổng, hôm nay tôi làm xấu mặt ngài rồi.”
“Hừ.” Phó Thịnh hừ lạnh một tiếng nhưng không mắng cô mà nói: “Thôi đi, lấy chỉ số thông minh cũng cô, tôi cũng chẳng mong chờ gì.”
Tô Ảnh cắn môi cũng không dám biện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-kieu-ngao-yeu-thuong-vo/1887957/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.