Văn Hinh cảm thấy bất đắc dĩ, đột nhiên lại thấy những người đi đường đang dùng những ánh mắt khác thường nhìn bọn họ, lúc này cô mới giật mình bây giờ bọn họ vẫn còn đang đứng ở hành lang bệnh viện, cô liền muốn tránh khỏi Tề Nhân Kiệt, nhưng Tề Nhân Kiệt lại cứ ôm cô thật chặt, cho dù cô có giãy dụa thế nào anh cũng không đồng ý buông ra.
“Tề Nhân Kiệt, anh buông tôi ra, bây giờ vẫn còn đang ở bệnh viện đấy.”
Cô vừa giùng giằng, vừa nhẹ giọng nhắc nhở anh.
Nghe vậy, Tề Nhân Kiệt mới buông cô ra, nhưng lại lập tức kéo tay của cô, túm tay cô đi về phía cầu thang,
“ Đi, chúng ta về nhà.”
"Buông tay!"
Thấy tình huống này không đúng, DU Thần ích nhanh chóng vọt lên, cũng kéo một cánh tay Văn Hinh, không cho Tề Nhân Kiệt dẫn cô đi, bởi vì vừa rồi hắn có nghe thấy hai chữ đứa bé từ miệng Tề Nhân Kiệt
Tề Nhân Kiệt nói rằng anh ta muốn chăm sóc cho cô cùng đứa bé, đứa bé của cô không phải đã bị bỏ rồi sao?
Lúc này, hắn ôm một bụng đầy nghi vẫn, tất nhiên hắn không thể để cho Tề Nhân Kiệt mang người phụ nữ này đi được.
Tề Nhân Kiệt quay đầu, chứng kiến sắc mặt Du Thần ích , sắc mặt anh lập tức thay đổi,
“ Anh buông cô ấy ra.”
Nhìn bộ dạng kia của Tề Nhân Kiệt, cứ như thể là nếu như Du Thần Ích không buông tay cô, anh không biết mình có thể làm ra chuyện gì đâu.
Nhưng mà Du Thần ích cũng không sợ Tề
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-lanh-lung-xin-diu-dang-chut/1360147/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.