Anh nhìn cô, đang mê man cái gì, hay đang tính toán điều gì?
Lần này Du Thần Ích trở về nhà lấy tài liệu, nhưng không nghĩ tới lại bắt gặp một màn vừa rồi, giống như mặt hồ yên tĩnh gặp một hòn đá nhỏ nổi sóng lăn tăn, lòng anh dậy lên một chút rung động.
( chém nhá)
Diêu Phương đứng bên cửa sổ lầu hai chứng kiến một màn này, ánh mắt lạnh nhạt không gợn sóng lộ ra một vẻ kinh ngạc, sau lại lộ ra vẻ mặt rạng rỡ, vui vẻ thoải mái.
Nếu như cô gái kia có thể mở ra trái tim đã kết băng của Du Thần Ích, khiến Du Thần Ích có thể thoát khỏi ám ảnh từ sự kiện xưa, đây hẳn là chuyện tốt.
Xem ra ngay từ đầu bà đã tìm được đúng người rồi
Bị Du Thần Ích quấy rối, Văn Hinh không ngủ được nữa, ngẩng đầu nhìn ánh nắng rọi sáng từ trên cao, cô chống người đứng dậy, bước đi. Chuẩn bị đi vào cửa chính, lại thấy Du Thần Ích trên tay cầm một xấp tài liệu đi từ bên trong ra, nhìn thấy văn Hinh, anh không khỏi sững sờ, nhưng thoáng cái lại vô tình lướt qua cô.
Văn hinh nhíu mày, cảm thấy buồn cười, vẻ mặt này của anh ta là làm sao. Cô không phải đắc tội với anh ta đi, tại sao vừa nhìn thấy cô mà anh ta lại bày ra bộ dạng như là cô thiếu tiền anh ta thế này.
Đang lúc cô quay đầu nhìn bóng lưng Du Thần Ích biến mất phía sau cánh của, dì Lý từ phòng bếp đi ra, trong tay còn bưng một bát canh, nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-lanh-lung-xin-diu-dang-chut/1360196/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.