Bên dưới mọi người bàn luận ầm ĩ, chỉ có một chỗ là yên tĩnh đến kỳ lạ.
Ly Ly quả thực không thể tin vào mắt mình! Người phụ nữ trên bức tranh đó quá quen thuộc, đừng nói là dáng vẻ tắm gội của cô ấy, cho dù là khóc, cười, thương tâm, khổ sở,... cô ấy cũng đều nhất thanh nhị sở.
Kiều Vi... là cậu sao? Cậu rốt cục cũng xuất hiện sao?
Giống như đáp ứng lại nghi vấn trong lòng cô, ánh đèn chậm rãi đổi hướng, từ sau khán đài có một người đang đi ra, dung mạo của người nọ so với bức tranh dầu giống nhau như đúc, đơn giản là cùng chung một người.
Quả nhiên là Kiều Vi.
Lúc này dưới đài một mảnh mù mịt, cùng Kiều Vi đi ra còn có một đàn ông.
Chủ toạ đúng lúc liền lên tiếng:
“Các vị xem, người đứng bên cạnh tác phẩm, chính là hoạ sĩ nổi tiếng Ngô Hữu Bình, và phụ nữ trên bức tranh là bạn gái của ngài, Kiều Vi*****”
Ly Ly hoàn toàn tuyệt vọng, cô nhắm lại, không dám nhìn vẻ mặt của Mộ Bạch.
Chỉ nghe hai tiếng vỗ tay “ba ba”, người bên cạnh đứng lên,, cô chợt ngẩng đầu, thì Mộ Bạch đã đứng ở đó mà vỗ tay, “Ha ha” anh lạnh lùng cười: “Tranh này quả thực không tệ, tôi ra giá năm trăm vạn...”
“Năm trăm vạn...”
Những người bên cạnh đã bắt đầu xì xào bàn tán, ngay cả Tân Lương cũng âm tình bất định mà quay sang nhìn anh.
Đừng nói chỉ ba người, ngay cả chủ toạ cũng vừa mừng vừa sợ, sắc mặt của Ngô Hữu Bình tái nhợt, còn trong mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-len-giuong-di/1965433/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.