Nhạc Tuyên dựa vào cửa phòng, khóe miệng gợi lên một vẻ tươi cười, Viên Hàm Vũ bị nhìn đến một thân lạnh lẽo.
Vội vàng bò dậy từ trên người Ứng Tuyết Nhi, nhìn mặt đất đầy hỗn độn cũng không có thời gian để ý, chạy đến trước mặt Nhạc Tuyên: "Em, em sao lại ra đây!". Trong lúc xấu hổ như vậy, chuyện xấu hổ không gì hơn còn bị người mình thích nhìn thấy.
"Hai người đây là làm chuyện gì không muốn để người khác thấy sao?". Nhạc Tuyên vốn dĩ đang ngồi trầm tư trong phòng, tiếng chuông cửa còn có giọng một người phụ nữ xa lạ đều truyền vào trong phòng mình. Không thể không nói, mọi biểu hiện của Viên Hàm Vũ anh đều nghe thấy, đến khi hắn kêu cô gái tên Ứng Tuyết Nhi kia đi vào phòng tắm.
Đứng ở trước cửa, Nhạc Tuyên nghĩ tới nghĩ lui vài lần cuối cùng quyết định nói với Viên Hàm Vũ một chút, nhà mình không phải là nhà khách, không cần đem người không quen biết về. nhưng Nhạc Tuyên lại cảm thấy, mình làm vậy thế nào cũng đều giống như là đang ghen vậy.
Mà lúc anh nghe được tiếng vang lớn kia, vẫn không nhịn được chạy ra khỏi phòng. Chẳng qua vừa mới đi một bước, đã thấy cảnh tượng như vậy.
Nhạc Tuyên bộ dáng hưng sư vấn tội, Viên Hàm Vũ có chút chột dạ. Sớm biết vậy đã không cho người vào nhà!.
Hận không thể tự tát mình mấy cái, Viên Hàm Vũ đi theo sau Nhạc Tuyên đến phòng khách.
"Thật ra anh với cô ấy mới biết nhau hôm nay......"
"Vừa biết nhau hôm nay đã dám đem người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-nha-tieu-hoang-de/797112/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.