Suốt đêm Thiên Tình trằn trọc không chợp mắt. Lúc trời gần sáng rốt cuộc mới thiu thiu được chút.
Đêm hôm ấy, cô đã nằm mơ thấy rất nhiều chuyện....
Nhưng trong giấc mộng đó, tất cả đều là hình bóng của anh....
Cô không biết, sau một năm, cả hai có còn được gặp lại nhau hay không, và tình huống sau khi gặp lại đó sẽ như thế nào....
….***….
Thời gian hai ngày trôi qua thật nhanh.
Cũng trong hai ngày này, Thiên Tình không hề nhận được cuộc điện thoại nào của Thi Nam Sênh.
Cô đoán, hẳn là anh đang rất giận mình.
Người kiêu ngạo như anh, sao có thể chấp nhận được sự từ chối của mình?
Thiên Tình vốn cũng muốn gọi điện cho anh nói lời từ biệt trước khi đi, nhưng....gọi được nữa chừng rồi lại tắt đi.
"Thiên Tình, đến giờ rồi đó em." Vãn Tình đi vào phòng gọi cô.
Thiên Tình vội đem điện thoại di động cất lại vào túi, "Chị, chị đừng tiễn em. Em cũng không cho Noãn đến tiễn em đâu, để em đi một mình thôi!"
"Như vậy sao được? Không thấy em lên máy bay, trong lòng chị không yên tâm." Vãn Tình nói xong mắt cũng đỏ hoe.
Thiên Tình tiến lên một bước, ôm chặt chị vào lòng, “Chị, em không muốn để mọi người nhìn thấy bóng lưng của em....” Nói đến đây giọng cũng tắc nghẽn.
Vãn Tình xoay người lại ôm lấy em gái, "Hành lý nhiều như vậy, một mình em xoay sở được không?"
"Công ty có xe tới đón em, không sao đâu ạ." Thiên Tình hít hít mũi, "Chị này, sau này em không có ở nhà, chị phải chăm sóc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-tha-toi-di/688832/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.