Cho dù tính tình Vũ Vi có tốt đến đâu thì cũng phải nổi giận.
Vốn là cô đã bước vào cửa nhà trọ, chợt nghe Mạc Tử Hiên nói vậy cô nhất thời dừng lại cước bộ, quay đầu vẻ mặt phẫn nộ nhìn Mạc Tử Hiên," Mạc Tử Hiên, Đồng Vũ Vi tôi là cực kỳ thiếu tiền nhưng là còn không đến mức muốn bán đi hôn nhân chính mình. Biến, tốt nhất đừng để cho tôi nhìn thấy mặt anh!" Hung hăng trừng mắt nhìn Mạc Tử Hiên, sau đó cô mới tiến vào nhà trọ. Mạc Tử Hiên không thèm quan tâm ác ngôn của Vũ Vi, khóe miệng hắn thoáng nhếch lên, đối với Đồng Vũ Vi hắn cũng là bị tình thế bắt buộc.( ác ngôn: lời nói hung dữ) Về đến nhà, mẹ đã ngủ thiếp đi, Vũ Vi thay mẹ đắp chăn xong, mới trở lại phòng ngủ, nàng nằm trên giừơng vô thanh thở dài, vốn tâm tình của cô đang tốt lại bị Mạc Tử Hiên kia phá hủy! Trong lúc cô đang nửa ngủ nửa tỉnh thì điện thoại vang lên. Vũ Vi mơ mơ màng màng cầm lấy điện thoại, "Vũ Vi, có một tiểu bằng hữu bởi vì không có mẹ, ở trường học thường xuyên bị người khinh bỉ, hắn muốn thuê một người mẹ, nhưng là trả thù lao không nhiều, ngày mai chị có thời gian không?" Trong điện thoại truyền đến thanh âm dễ nghe của nhân viên công tác tại Callme . Vũ Vi không hề nghĩ ngợi liền đáp ứng."Có thời gian." Cô cũng là một cô gái lớn lên thiếu tình thương, cô biết được mùi vị bị khinh bỉ là như thế nào cho nên cô liền đápTruyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-toi-khong-ban/758059/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.