Edit: TiêuKhang
Lúc bị thả lên giường, cơ thể Thiên Tình vô thức cứng đờ. Cô biết mình không nên để ý những người phụ nữ bên cạnh anh, vì cô vốn không có tư cách đó, nhưng mà...
Cô cũng không thể hèn mọn mà yêu cầu điều đó?
"Thi tiên sinh, có thể ra phòng khách không?"
Thi Nam Sênh chống hai tay bên người cô, nhíu mày hỏi, "Tại sao?"
Thiên Tình không lên tiếng, chỉ yên lặng nắm chặt tấm ga giường.
Anh cười lạnh một tiếng, mắt thoáng nét lạnh lùng nói, "Bởi vì trên giường này có quá nhiều người từng ngủ qua, em ngại bẩn?"
Cô lắc đầu, giải thích: "Không, tôi không có ý đó!"
Đôi mắt sắc bén của Thi Nam Sênh như nhìn thấu tất cả.
Ngón tay lượn lờ vén lên mấy sợi tóc rơi rớt bên má cô, giọng nói đầy truyền cảm nhưng lại mang theo tảng băng rét lạnh.
"Tiểu yêu tinh, tốt nhất em nên biết rõ thân phận của mình. Em chỉ là bạn gái giao dịch với tôi mà thôi, tuyệt đối đừng giở mấy trò hờn ghen đó. Tôi cấm kỵ nhất điều này!"
Cô sững sờ.
Từng lời của anh vẫn tiếp tục từ tốn vang vọng: "Nhớ kỹ, không được yêu tôi!"
Không được yêu anh? Nhưng mà, biết phải làm sao, em đã yêu anh mất rồi. Hơn nữa, còn đã yêu rất nhiều năm...
Có lẽ, sau này vẫn còn sẽ yêu mãi và yêu mãi...
Trong lòng cảm thấy ghen tuông chua sót, môi Thiên Tình lại một lần nữa bị Thi Nam Sênh tấn công mãnh liệt.
Ngay sau đó, Thiên Tình tiếp tục bị cuốn vào trận ái ân điên cuồng...
***
Thiên Tình nhận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-xin-tha-toi/2504672/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.