" Nếu có thể... đừng dùng năng lực của con"
Hai mắt vốn đang nhắm nghiền của cô bé nằm trên giường mở to ra, trên trán mồ hôi rỉ ra, thấm ướt cả phần tóc mái. Daisy bật dậy, thở dốc, trên khuôn mặt vẫn là vẻ kinh hoàng khi nhìn thấy giấc mơ vừa rồi
Người đàn ông trong giấc mơ là ai?
Năng lực, năng lực gì cơ?
Đùa gì chứ, Daisy... thì làm gì có năng lực nào
Phải rồi, Daisy chỉ là một người bình thường mà thôi, một người bình thường thôi mà
Kéo lê thân thể nhỏ bé vào nhà vệ sinh, Daisy nhìn chính mình phản chiếu trong gương
Khuôn mặt cô từ bé đã rất xinh đẹp, ai nhìn cũng phải bật ra một tiếng mỹ nhân
Mặc dù là người Châu Á nhưng bởi vì có một phần huyết thống Italia nên chiếc mũi rất cao thẳng và thanh tú, từ sống mũi đến cánh mũi, các đường cong đều cực kỳ hoàn mỹ, khuôn mặt trái xoan toát ra vẻ tao nhã cổ điển, đôi môi hồng nhạt điểm trên làn da trắng nõn, có một sự quyến rũ mê hoặc không nói thành lời
Thứ khiến cô hài lòng nhất chính là đôi mắt của mình, mặc dù hốc mắt không sâu như người châu Âu nhưng lông mi dày cong vút, con ngươi trong suốt màu đại dương, bởi vì mệt mỏi nên nhìn qua giống như có một tầng hơi nước mơ hồ
Chỉ có điều khuôn mặt xinh đẹp ấy vì sợ hãi mà trở nên nhợt nhạt thiếu sức sống
" Phải luôn tươi cười nhé"
Cười... sao?
Daisy đứng trước gương, hai ngón tay kéo khóe miệng của mình lên, đuôi mắt cong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-man-thien-than-gay-canh/1131522/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.