Cúp điện thoại.Hắn một tay xoa cái mũi có chút đau của mình,một tay trượt qua màn hình di động dừng ở trên cái tên Diệp Tử Kiệt kia,ngũ quan thâm thúy của hắn hiện lên một tia hung ác nhan hiểm,không hề chớp mắt mà nhìn chăm chú ba chữ kia.
Diệp Tử Kiệt.... Diệp Tử Kiệt.
Con cáo già,mọi chuyện cũng nên kết thúc rồi.
22h 15 phút Lương Phi Phàm đi tới bệnh viện, Bạch Lộ vẫn như cũ sốt cao không ngừng, sắc mặt lúc trước có chút tái nhợt, hiện tại bị sốt đến đỏ bừng, cánh môi khô khốc hơi hơi rạn nứt, trong miệng vẫn luôn lẩm bẩm nói gì đó, bất quá là mơ hồ, nghe không rõ ràng lắm.
Lương Phi Phàm đưa tay sờ lòng bàn tay nàng một chút, rất nóng, đôi chân mày rậm của hắn hiện lên tia khẩn trương, “Không phải cảm cúm, sao đột nhiên lại phát sốt?”
Quan Triều ở một bên sắc mặt cứng đờ cũng có chút biến hóa, gật đầu nói, “…… Không phải bị cảm, phía trước Lương phu nhân hoàn toàn bình thường, không biết nguyên nhân gì, đột nhiên lại phát sốt.”
“Kiểm tra kết quả như thế nào?”
“…… Lấy máu rồi, đang đi xét nghiệm.”
Lương Phi Phàm ngồi ở mép giường, duỗi tay đem bàn tay nóng bỏng của nàng mà cầm trong tay mình, nhẹ nhàng mà vuốt ve, khóe mắt đuôi lông mày đều hiện vẻ đau lòng và lo lắng.
“…… Lương tổng, thực xin lỗi, là tôi sơ sẩy, tôi phía trước có thể là quá mệt mỏi, cho nên mới ngủ, bằng không tôi đã có thể sớm phát hiện phu nhân bị sốt…… Chuyện bay qua Mỹ……”
“Không có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-ba-dao-gianh-vo-yeu/2534692/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.