Nếu là sinh nhật người ta đương nhiên cũng nên đi chúc mừng một chút. Bạch Lộ đối vưới người đàn ông tên Demon này có một cảm giác vô cùng thân thiết, cũng bởi vì cô từng xem một bộ phim Mỹ - Nhật ký ma cà rồng, cô vô cùng thích nam chính, cùng tên với người này, cộng thêm một đôi mắt màu lam xám tro rất thâm thúy, sống mũi cao vô cùng anh tuấn, cho nên Bạch Lộ đối với yêu cầu của anh ta chỉ cần không quá mức thì cô sẽ đồng ý.
"OK, mấy giờ?"
Demon thấy cô đồng ký liền không chút kiêng kỵ nắm lấy tay cô kéo đi tới cửa: "Không cần chờ mấy giờ, bây giờ anh đưa em đi, tối ăn cơm cùng anh."
...
Thanh niên phương Tây đều có chút nhiệt tình phóng khoáng, thật ra Bạch Lộ có chút không quen nhưng kháng cự quá mức sẽ lại ra vẻ mình lạnh lùng cao quý, cô cảm thấy một mình ở xứ lạ cũng không thể quá đặc biệt, cho nên cố gắng điều chỉnh lại cá tính của mình, rấy cố gắng có thể hòa nhập vào không khí phóng khoáng này.
Bởi vì, chỉ khi cô không cô đơn cô mới có thể quên đi đau đớn vẫn luôn ẩn nấp trong lòng.
***
Ban ngày ở nước Anh chính là ban đêm ở thành phố A.
Bên trong một quán rượu, người đàn ông mặc âu phục đứng chắp tay bên cửa sổ quan sát phía dưới, độ cao vừa vặn có thể thấy cả thành phố,
Từ nơi này nhìn khắp thành phố, sự ồn áo náo động ban ngày được cởi bỏ, ban đêm khiến người ta dễ dàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-ba-dao-gianh-vo-yeu/2534731/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.