Chương 969
Nụ cười dần tắt, bỗng nhiên cô thấy đồng cảm với anh, đến người thân của mình mà còn phải đề phòng, chắc anh mệt mỏi lắm.
Anh chợt năm tay cô, nhìn cô nghiêm túc nói rằng: “Anh sẽ không để ông cụ làm hại em đâu”
Câu này cũng giống một lời hứa hẹn làm tim cô loạn nhịp, vô thức muốn rụt tay nhưng lại bị anh nắm chặt.
Đào Hương Vi cảm giác bàn tay bị anh nắm hơi nóng, nghĩ bây giờ anh chưa ly hôn với Nam Thùy Dương, anh làm vậy không hay lắm Cô lại rút mạnh tay ra, rũ mắt không nhìn anh, giọng hơi lí nhí: “Anh định ly hôn thật à?”
Những lời anh mới vừa nói trước mặt ông cụ, cô không hiếu tại sao anh lại ly hôn dễ dàng như vậy?
Đôi mắt phượng thâm thúy của Nguyễn Cao Cường nóng rực nhìn cô chảm chẳm, gật nhẹ: “anh không muốn bỏ lỡ em nữa”
Hơi thở cô chợt ngừng, bỗng quay đầu nhìn anh, tim lại loạn nhịp đập nhanh hơn.
“Tại… Tại sao?” Tại sao lại là cô?
Bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt vừa thâm tình vừa chân thành: “Vì anh không thế quên được em” Anh chỉ vào ngực mình.
Cô nhìn sang nơi mà anh chỉ, bỗng im lặng, không hiểu cảm xúc trong lòng mình.
“Nói vậy nghĩa là anh còn tình cảm với em?” Cô lí nhí hỏi.
“Ừm” Lần này anh quyết không giấu tình cảm của mình nữa.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-ba-dao-la-cha-cua-con-toi/1884929/chuong-969.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.