“Cao Cường, anh mau mở cửa xe, em quay về cùng với anh, anh hãy nghe em giải thích… Nam Thùy Dương cảm giác lần này mình đã gây ra tai họa.
Nguyễn Cao Cường dựa vào phía sau ghế, anh nhắm mắt lại và không hề nhìn cô lấy một lần.
Tài xế dựa theo lời căn dặn của anh, lập tức cho xe khởi động, không quan tâm đến Nam Thùy Dương còn đang vỗ cửa kính mà trực tiếp lái xe ra ngoài.
Nam Thùy Dương bị ngã xuống đất, cổ tay bị trầy xước. Cô không để ý đau đớn mà gọi tên người đàn ông ở chiếc xe kia: “Cao Cường…”
Mẹ Nam đi ra thì thấy con gái mình đang nhếch nhác ngã dưới đất, bà ấy vội vàng đi đến: “Thùy Dương, con không sao chứ?” Khi thấy cổ tay của cô bị trầy da và bị chảy máu, bà ấy hoảng sợ không thôi: “Ôi, tại sao lại bị thương? Cái tên Nguyễn Cao Cường này rốt cuộc có phải đàn ông hay không vậy?”
“Mẹ, bây giờ con phải trở về” Nam Thùy Dương thật sự sợ hãi, sợ anh vì chuyện lần này mà tức giận với cô.
Mẹ Nam lại nghĩ đến một mặt khác, bà ấy gật đầu đồng ý: “Được, con mau quay về, thừa dịp hiện tại thuốc trong cơ thể nó còn chưa mất tác dụng, con vẫn còn cơ hội.”
Nam Thùy Dương làm sao còn tâm trạng nào mà nghĩ đến việc mang thai. Dù anh bị hạ thuốc nhưng vẫn từ chối cô, có thể thấy khả năng kiềm chế của anh vô cùng kinh khủng.
Nguyễn Cao Cường về đến nhà thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-ba-dao-la-cha-cua-con-toi/1885094/chuong-885.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.