Chương 87
Lần bệnh này của Hứa Trúc Linh cũng không nghiêm trọng lắm, chỉ là sốt nhẹ mà thôi, nghỉ ngơi một đêm là khỏe.
Đợi tới lúc cô tỉnh lại thì đụng phải một bức tường thịt.
Hứa Trúc Linh còn chưa kịp tỉnh táo lại thì đã rơi vào một cái ôm ấm áp.
Đó là hơi thở của Cố Thành Trung.
Mát lạnh, rất dễ chịu, không giống như nước hoa mà giống như mùi thơm của cỏ bạc hà.
Trái tim của Hứa Trúc Linh run lên, cô như con thỏ bị giật mình, muốn đứng dậy nhưng lại bị Cố Thành Trung giữ chặt tay ấn vào lòng.
“Đừng động đậy, bác sĩ nói em vừa mới hạ sốt, cần nghỉ ngơi cho khỏe. Tối qua em cứ luôn quậy, giày vò anh cả một đêm.”
“Cái gì? Em quậy ư?”
“Nói mớ, lại còn không cho tiêm, không cho người ta đụng vào người mình. Lăn lộn tới nửa đêm anh mới ngủ, nên bây giờ anh đang rất mệt mỏi.”
Khi anh thốt ra hai chữ mệt mỏi thì trái tim của Hứa Trúc Linh như bị dao khứa vậy.
Cô ngước mắt nhìn Cố Thành Trung, anh
đã nhắm hai mắt lại, lông mi vừa dài vừa cong.
Dưới mắt là một vòng màu xanh nhàn nhạt, xem ra anh thật sự rất mệt mỏi.
Hứa Trúc Linh trở nên im lặng, cũng không cựa quậy.
Rất nhanh sau đó vang lên tiếng hít thở đều đều của Cố Thành Trung.
Anh ngủ không được ngon, lông mày vẫn luôn nhíu chặt. Hứa Trúc Linh nhìn mà cảm thấy đau lòng. Ma xui quỷ khiến,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-nho/2100803/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.