“Anh Trung tôi đến để từ chức.”
“Cái gì?”
Cố Thành Trung nghe thấy là chuyện này thì hai mày nhíu chặt lại, cảm giác như không dám tin.
Hứa Trúc Linh đứng ở bên cạnh cũng kinh ngạc, đây là lỗi của Lâm Thanh Huyền, về sau đề phòng cô ta một chút là được, cần gì phải từ chức chứ?”
Anh ta đi theo Cố Thành Trung lâu như vậy rồi, quan hệ giữa hai người không chỉ là quan hệ cấp trên cấp dưới mà nhiều hơn còn là bạn bè.
Anh ta hiểu Cố Thành Trung và Cố Thành Trung cũng hiểu anh ta như vậy.
Nếu hai người chia xa, cô nghĩ trong lòng ai cũng đều cảm thấy trống vắng.
Nhưng sắc mặt của Khương Anh Tùng nặng nề nghiêm trọng, có lẽ anh ta đã có quyết định của mình rồi.
“Nói tôi nghe thử.”
Cố Thành Trung rất bình tĩnh.
Anh nghĩ Khương Anh Tùng nhất định đã suy nghĩ rất kỹ rồi mới đưa ra quyết định này nên anh muốn nghe anh ta nói rõ lý do của mình.
Khương Anh Tùng nghe vậy, khóe miệng cong lên nở một nụ cười khổ sở.
“Tôi là chồng của Lâm Thanh Huyền.
Vợ tôi làm sai, thân làm chồng tôi không chạy trốn được trách nhiệm của mình.
Tôi nghĩ lại thấy mình hiểu cô ấy quá ít, nếu tôi tìm hiểu về quá khứ của cô ấy nhiều hơn, quan tâm cô ấy nhiều hơn, chú ý đến những thay đổi của cô ấy thì có lẽ đã không có những chuyện này.
Về sau Hắc Ảnh lại biết được thông tin của anh thì cho dù không phải do Lâm Thanh Huyền làm thì tôi cũng sẽ nghi ngờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-nho/2102893/chuong-1348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.