Chương 1596
“Đúng vậy, tùy tùng nhỏ của tôi.”
“Thư ký và ông chủ sao?”
“Không, cô ấy là nô lệ của tôi.”
“Này, Hắc Ảnh, anh quá đáng lắm rồi đấy?”
Châu Vũ vừa rồi vẫn còn thẹn thùng kinh khủng, lúc này đang nổi trận lôi đình.
Cô ấy hung hăng nhìn chăm chằm Hắc Ảnh, nói: ‘Bây giờ tôi đâu cần phải cầu cạnh anh, tôi mới không thèm sợ anh đâu!”
“Qua đây ăn cơm.”
Anh ta căn bản không thèm phản ứng lại cô ấy, trực tiếp nắm lấy cổ áo sau của cô ấy và ấn cô ấy xuống ghế.
Ông chủ cũng biết điều, không nói thêm gì nữa.
Châu Vũ đối với hai từ “nô lệ” vẫn còn canh cánh trong lòng, không thèm để ý đến Hắc Ảnh.
Hắc Ảnh không biết cô ấy đang tức giận cái gì, chỉ biết rằng cô ấy trở nên yên tĩnh, sắc mặt cũng rất khó coi.
Thức ăn không ngon sao?
Mùi vị quả thực hơi kém một chút, nhưng bản thân đã ăn gió nằm sương, đối với môi trường sống và thức ăn từ trước đến nay chưa bao giờ kén chọn.
Mà hoàn cảnh gia đình của cô ấy cũng không tệ, lại theo Hứa Trúc Linh học đầu bếp, chắc hẳn đối với mùi vị rất kén chọn.
“Em chờ một chút, tôi xuống phòng bếp đánh tên đầu bếp kia một trận.”
Anh ta đặt đũa xuống và đứng dậy muốn rời đi.
Châu Vũ vội vàng kéo lại.
“Anh đánh đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-nho/2103153/chuong-1596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.