Chương 1862
Bàn tay lớn của anh vuốt ve khuôn mặt nhỏ của cô, lau đi từng giọt nước mắt nóng hổi của cô. : Những giọt nước mắt như dòng nước nóng bỏng, đốt cháy tâm hồn anh, tạo ra một vết thương thật lớn.
“Nếu kiếp này không có duyên đi cùng nhau đến lúc đầu bạc răng long, vậy thì kiếp sau em sẽ đợi anh đi tìm em.
“Nhưng anh không muốn kiếp sau, anh chỉ muốn kiếp này!”
“Nếu như con người có thể sống mà không lo nghĩ gì, chỉ vì bản thân mình, vậy thì anh ta là một người vô tâm.
Thân phận và địa vị của anh, nhất định không thể trốn tránh trách nhiệm. Là vợ của anh, cho dù xảy ra chuyện gì, em cũng ở bên cạnh anh. Em đảm bảo, em sẽ sống thật tốt.”
“Cố Thành Trung! Anh không chết, em không chết! Đây là lời hứa lúc đầu của anh với em, bây giờ em hứa với anhl”
Tay cô đặt lên tay anh, dùng sức nắm chặt.
Từ lâu cô đã không phải một mình nữa rồi, cô còn gánh vác cả buồn vui của Cố Thành Trung.
Bởi vì anh, tính mạng mới có ý nghĩa.
Kiếp này có được một người chồng và người con tốt như vậy, cô không nỡ chết.
Cho dù tử thần đã đến bên giường, cô tin mình cũng có thể ngoan cường, chống lại ông ta.
Nhưng điều kiện là, Cố Thành Trung không được từ bỏiI Là do anh chính trực dũng cảm, có trách nhiệm, mới có được Hứa Trúc Linh như ngày hôm nay, dáng vẻ cô mạnh mẽ kiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-nho/2103594/chuong-1862.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.