Chương 2129
Lời này, khiến cho Phó Lâm á khẩu không nói được gì.
Nghĩ tới thì như thế nào, người đã chết, ảnh không phải nên thống khổ khi nghĩ đến ư?
Phó Lâm lựa chọn trâm mặc, lâm vào thế lưỡng nan.
Anh ấy đã quên, mọi người đều hy vọng anh ấy sẽ nhớ ra Hứa Trúc Linh.
Giờ đây anh nghĩ tới, nhưng bọn anh ta lại cảm thấy, vẫn là quên đi tốt hơn.
“Đi ra ngoài, tôi muốn đi ngủ.”
Anh thản nhiên nói, âm thanh quạnh quế nhạt nhão, không chứa bất cứ tỉa cảm tình nào.
Tất cả tâm huyết của anh ta đều bị dội một gáo nước lạnh từ lúc Hứa Trúc Linh qua đời, đến cuối cùng đều chưa từng lưu lại.
Cửa đóng then cài, màn đêm thăm thăm.
Cố Thành Trung nằm trên giường, ngây người nhìn lên trần nhà.
Nghĩ tới thì như thế nào?
Cuối cùng anh cũng hiểu người mà anh đang nói chuyện hàng đêm, không phải Hứa Trúc Linh, mà là bản thân khác của anh, người đã yêu Trúc Linh rất nhiều.
Đáy lòng lại có một thanh âm đang kêu gào.
“Cậu không thể quên cô ấy, cậu không bao giờ có thể quên được cô ấy.”
Trong kế hoạch ban đầu của anh cũng có một kế hoạch để hãm hại Hứa Trúc Linh, tìm một nơi bí mật không có ai ở đó để bảo vệ cô ấy, để anh có được sự tin tưởng của Ayako Nikkeikawa.
Kế hoạch vẫn là kế hoạch, diễn biến sau đó đều đúng, chỉ có người là không đúng…
Em không nên chết!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-nho/2104049/chuong-2129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.