Chương 2229
Hứa Trúc Linh nhất thời cảm thấy lượng tin tức thật sự quá lớn, hơi choáng váng.
“Không… không ngờ trước kia chúng ta cũng rất hài hòa, rất… rất tốt.”
Đầu lưỡi của cô run lên, nói từng chữ cũng không rõ ràng.
“Tất nhiên rồi, không thì con của hai chúng ta làm sao mà có.”
Từ từ, con…
Từ lúc Cố Thành Trung nhận ra cô đến giờ, chưa bao giờ nhắc tới chuyện con cái.
“Cố Thành Trung, sao anh không hỏi tôi, con thế nào rồi?”
“Hửm?” Anh sửng sống, đột nhiên nghiêm mặt nói: ‘Anh quên mất, con còn sống không?”
Hứa Trúc Linh không có lời nào để trả lời.
“Quên mất… là sao?”
“Anh quên mất lúc em được đưa đi em đã mang thai bảy tháng, Diên có nhắc qua với anh, nhưng anh cứ mãi truy hỏi tình hình của em, quên mất con, Diên cũng không nhắc tiếp. Là con trai hay con gái, còn sống không? Nếu không còn thì cũng đừng buồn, chúng †a còn trẻ, thứ chúng ta có là cơ hội.”
“Em đừng gấp, em không sao là được. Mỗi lần mang thai em đều phải chịu khổ, anh cũng sợ rồi, chúng ta chỉ nuôi một mình tiểu Hy khôn lớn là được rồi.”
Anh bước tới, đau lòng ôm lấy cô, trong lòng đã chấp nhận rằng đứa con này không còn.
Hứa Trúc Linh dở khóc dở cười, nhưng cũng cảm nhận được rõ ràng tình yêu của Cố Thành Trung, trái tim bỗng nhiên thấy ấm áp…
“Đứa nhỏ đương nhiên còn, có thể ông trời biết em đã mất đi một đứa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-nho/2104333/chuong-2229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.