Chương 2671
Người khác phải làm việc ngoài giờ thì phàn nàn không ngừng, nhưng Lâm Thư lại rất vui vì được gặp người mình yêu.
Ngày nào cô ta cũng mặc đồ tây, quần dài áo dài mà quên luôn rằng mình cũng chỉ mới ngoài đôi mươi, còn là một cô bé. Làm sao có thể ăn mặc như một người phụ nữ được?
Màu sắc của cuộc sống không nên chỉ là đen và trắng, mà phải muôn màu muôn vẻ.
Cô ta đã thử rất nhiều quần áo.
Khuôn mặt cô xinh đẹp, dáng người đồng hồ cát, chỉ có cô ta chọn quần áo, không thể để quần áo chọn cô ta.
Ngôn Phúc Lâm bù cho cô ta ba tháng tiền lương, lương của cô ta không ít, nếu cộng ba tháng lại cũng khá nhiều tiền.
Một ít cô ta cũng không giữ lại, tiêu hết chúng để mua vô số mỹ phẩm và quần áo mới.
Cuối cùng cô ta phải gọi hai chiếc xe mới mang mọi thứ về nhà được.
Suốt dọc đường về nhà, cô ta luôn khóc.
Sau khi trở về nhà thì tự nhốt mình trong phòng.
Cô ta khóc một ngày rồi ngủ một ngày, mơ mơ màng màng không uống một giọt nước nào.
Chỉ khi đến nửa đêm mới lê thân thể mệt mỏi ra ngoài ăn.
Cô ta nhìn mình trong gương, đôi mắt như hai quả hạch, trông bản thân thật đáng thương và nực cười.
Cô ta yêu thâm người ta lâu như vậy, một chút cảm tình đối với cô ta đối phương cũng không có.
Cho dù có khóc đến chết ở đây,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-nho/2104941/chuong-2671.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.