Chương 958
“Cảm ơn! Cảm ơn đại ơn đại đức của cô, cả đời này tôi sẽ không quên!” Người phụ nữ kia ôm đứa bé đặt vào trong xe, quỳ phịch xuống đất.
Làm sao cô dám nhận, bèn nhanh chóng dìu cô ta đứng dậy.
€ô giành con của người khác, trả về là lẽ thường tình, làm sao còn để người ta dập đầu cảm ơn?
“Chồng tôi không làm khó cô chứ?” hông có.”
“Thật ra anh ấy không muốn làm hại cô, chỉ là anh ấy muốn bảo vệ tôi mà thôi, cô đừng trách anh ấy nhé. Bây giờ tôi giao đứa bé cho cô, cô tìm một nơi, bắt đầu cuộc sống lần nữa đi” vậy cô có về thăm đứa bé hay không?”
“Không được, để tránh việc tôi nhớ nhung” Cô dịu dàng nhìn đứa bé nằm trong xe em bé, đứa bé đang ngậm một núm vú cao su, mở đôi mắt to như lưu ly nhìn cô như thể là nhận ra cô vậy.
Cô rất muốn sờ gương mặt nhỏ mềm mại của đứa bé, nhưng lại sợ nếu mình còn chạm vào, lòng cô sẽ tiếc nuối không muốn để nó đi. Cuối cùng cô nhịn đau hạ quyết tâm, cố sức nắm chặt tay đè nén ý muốn của mình. Cô không nhìn nó thêm một lần nào nữa, bất chấp xoay người bỏ đi.
Cô vừa quay người lại, nước mắt tràn ra như vỡ đê.
Người giúp việc vừa đi WC một lát, lúc quay về không thấy Hứa Trúc Linh đâu, cô ta sốt ruột
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-nho/42336/chuong-958.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.