Tô Vũ Đồng cười với bà Mộ gật gật đầu, sau đó dắt Mộ Niên ngồi lên sofa.
Thấy Tô Vũ Đồng ngồi xuống, Mộ Diệc Thần ngồi ở sofa đối diện đứng lên, lại bị bà mộ gọi: “Lucas, ngồi xuống, uống trà cùng mẹ.
”
Mộ Diệc Thần bị gọi lại, chỉ đành bất đắc dĩ ngồi xuống.
Lúc này quản gia Ngô bê ba chiếc chén sứ Thanh Hoa và một ly nước hoa quả đến, rót trà vào từng chiếc chén đặt trước mặt ba người họ, nước hoa quả cho Niên Niên.
Bà Mộ Thích phong cách Trung Quốc, mặc sườn xám, uống trà, vì vậy Mộ Diệc Thần từ nhỏ đã hình thành thói quen uống trà.
Anh bưng chén sứ Thanh Hoa, ngón tay thon dài mở nắp gạt nhẹ lá trà trôi bên trên, mở nửa nắp chầm chậm uống một ngụm, ánh mắt từ đầu đến cuối đều không nhìn Tô Vũ Đồng, dáng vẻ kiêu ngạo kia toát lên sự khó gần.
Đối với sự lạnh lùng khó gần của anh, Tô Vũ Đồng không để ý đến, dù sao từ trước đến giờ anh cũng chưa tình nhiệt tình với mình bao giờ, cho nên anh không nhìn mình, cô cũng không nhìn anh, cũng bưng chén trà của mình lên mắt nhìn thẳng.
Bà Mộ vừa uống trà vừa quan sát hai người, phát hiện bọn họ dường như có giao ước ngầm, bộ dạng này giống như đôi vợ chồng trẻ đang giận dỗi nhau, nghĩ đến đây bà liền cười.
Mộ Niên thấy bà nội mình cười, tâm tạng hình như rất tốt, đôi mắt sáng lên, lập tức hỏi: “Bà nội, tối nay mẹ có thể ở đây không ạ?”
Tối qua mẹ ở cùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-ba-dao-yeu-phai-em/998501/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.