“Nhất Nhất đừng đuổi theo, đừng!” Hàn Phong nói, vừa mới nói, miệng lại phun ra một ngụm máu tươi
Hàn Nhất Nhất quăng con dao xuống, ngồi xổm cạnh mẹ, nói “Chúng ta đi bệnh viện, hiện tại con liền mang mẹ đi!”
“Con đừng lo lắng, mẹ biết rõ mẹ sẽ đi trong tức khắc!” Giờ phút này Hàn Phong trái lại rất bình tĩnh. Đúng vậy cả đời này nàng sống quá mệt mỏi, cả đời đều làm miễn cưỡng. Nàng xem khuôn mặt Hàn Nhất Nhất, có lẽ không có Nhất Nhất cuộc sống của nàng sẽ thay đổi khác, nhưng lại đổi ý nghĩ vừa nghĩ đi, trong cuộc sống của nàng trừ phi không có Hàn Chí Viễn nếu không vận mệnh là giống nhau.
“Mẹ, mẹ sẽ không sao, mẹ phải nhìn thấy Nhất Nhất vào đại học, nhìn Nhất Nhất lấy học bổng, còn có Nhất Nhất kết hôn, sống chết phải làm bà ngoại!” Hàn Nhất Nhất nhịn không được nức nở lên.
“Trước khi mẹ đi có ba việc muốn nói cho con, con nhất định phải ghi nhớ.” Hàn Phong gắt gao mà cầm lấy tay cô.
“Vâng, con đều nghe lời mẹ, mẹ nói cái gì thì con làm cái đó được không?” Hàn Nhất Nhất cư xử giống một đứa trẻ nhỏ, nhìn thấy mặt mẹ cô tái nhợt, trong lòng cô giống như bị dao đâm cắt.
“Việc thứ nhất là không được thay mẹ báo thù, nhất định không được thay mẹ báo thù, mẹ muốn con bình an, muốn con khỏe mạnh mà sống, rời xa Hàn Chí Viễn.”
“Không. Việc này con không thể đáp ứng mẹ. Hàn Chí Viễn phải trả giá.” Hàn Nhất Nhất cắn răng hung hăng mà nói. Cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-ba-dao/2018375/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.