Nhưng ánh mắt Phong Hàng Lãng lại dừng lại nơi Tuyết Lạc đang vui vẻ trò chuyện cùng đội trưởng An Nham. Ở Phong gia náo loạn như vậy, giờ lại ra ngoài cười đùa với người đàn ông khác ư? Gương mặt tuấn tú của hắn đột nhiên trầm xuống, có chút dọa người.
“Anh đẹp trai... Anh đẹp trai, anh có thể... Anh có thể mua ít bút và tập vở không? Chúng tôi đang quyên góp tiền chữa bệnh cho trại trẻ mồ côi.” Viên Đóa Đóa thấy Phong Hàng Lãng liền không nói được liền mạch nữa, cà lăm luôn.
“Tôi muốn nói chuyện với cô nàng mặc váy denim kia.” Phong Hàng Lãng nhìn chằm chằm vào Lâm Tuyết Lạc, trả lời.
Dường như Tuyết Lạc cũng cảm nhận được ánh mắt có sức sát thương cao quen thuộc chĩa về phía mình. Hơn nữa, chiếc Ferrari đen này có chút quen mắt... lại là Phong Hàng Lãng!
Theo bản năng, Tuyết Lạc muốn tránh ánh mắt chăm chủ của hắn. Thế là cô nhích từng bước thật nhỏ, nấp ra sau lưng đội trưởng An Nham. Động tác này lại càng khiến ánh mắt sắc bén nơi Phong Hàng Lãng trở nên lạnh lẽo.
Viên Đóa Đóa cảm thấy thật mất mát. Anh đẹp trai nhiều tiền này hoàn toàn không chú ý đến cô, mà lại vừa mắt Tuyết Lạc. Nhưng để có thể thuận lợi quyên góp tiền, vì đại cục, cô đành bước tới chỗ Tuyết Lạc.
Tuyết Lạc nấp sau lưng đội trưởng An Nham, vẫy tay Với Viện Đóa Đóa. “Đóa Đóa, cậu đừng tới đây... đừng tới đây...”
Nhưng mà Viên Đóa Đóa không hiểu ý Tuyết Lạc, mờ mịt đi tới, đem nguyên văn ý Phong Hàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-cao-lanh-biet-yeu/1139215/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.