“Nguyễn Chi Vũ, anh không nhận ra em sao?”
“Tôi cần phải quen biết cô sao?”
Giọng nói của anh trầm thấp và châm chọc, ung dung thoải mái đứng dậy khỏi bồn tắm, người phục vụ ở một bên lập tức đưa áo choàng tắm, anh quấn chiếc áo choàng tắm màu trắng quanh eo mà không hề ngẩng đầu, thậm chí không thèm nhìn cô.
“Chi Vũ, cô ấy là Trần Tử Huyên.”
Lê Hướng Bắc nhíu mày, đỡ Trần Tử Huyên đứng dậy, tức giận nói: “Cô ấy là vợ của cậu.”
“Vợ?”
Giống như lời này khiến anh chú ý, anh quay đầu lại, mái tóc ngắn vẫn còn nhỏ nước xuống ngực.
Anh tiến lại gần cô từng bước, nhìn cô từ trên xuống dưới một lượt: “Tại sao ngày trước tôi lại đồng ý kết hôn với cô nhỉ?” Anh hỏi rất thẳng thừng, cũng rất thờ ơ.
Tại sao trước kia lại cưới cô?
Trước câu hỏi này, đột nhiên Trần Tử Huyên sững người.
“Bởi vì Trần Tử Huyên đang mang thai đứa con của anh...”
Hạ Vân Lệ lấy một chiếc khăn tắm sạch sẽ rồi mỉm cười đưa cho Trần Tử Huyên, cô không nhận lấy mà ngược lại hai chữ đứa con khiến con ngươi cô run lên không tự chủ được.
“Không phải đứa bé đã chết rồi sao?” Nguyễn Chi Vũ nói như thể điều đó là đương nhiên.
Bốp.
Vừa dứt lời, khuôn mặt của Trần Tử Huyên đã tái nhợt, cô tức giận tát mạnh anh một bạt tai.
Lúc này, những người có mặt như không ngờ tới, khi nhìn thấy đôi má của Nguyễn Chi Vũ nổi lên dấu năm ngón tay đỏ hỏn thì ai nấy đều kinh ngạc giật mình.
“Cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-cao-lanh-sung-vo-len-troi/2320218/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.